Ngày sinh: 21/2/1993
Thích nhất là: kem, ngủ,hát, ....
Ghét nhất là:...là cái chi thì cũng chưa suy nghĩ ra
......
"Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay."
Có một ngày, nhìn những hàng cây xanh ngát, những chiếc ghế đá nhạt dần màu thời gian, những bông phượng đỏ rực trong cái nắng của mùa hè, ta bất chợt nhận ra- Mùa chia tay đã đến
Có một ngày, ta sẽ nhớ... nhớ những ngày mệt mỏi chui ra khỏi chiếc chăn ấm vào mùa đông, nhớ những buổi đạp xe lóc cóc chạy về nhà giữa cái trưa nóng nực, nhớ cả những lần chen chúc nhau chỉ vì mua một ổ bánh mì
Và cũng có một ngày ta nhận ra sân trường sao thêng thang quá đỗi.... bất chợt trong lòng thấy thiếu thiếu một thứ gì đó thật quen thuộc.....
"Có tiếng ve suốt một thời không ai hay
Chỉ lúc cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành mà ngoảnh lại buồn hơn. "
Có vui k khi ta sắp ra trường, kết thúc 12 năm học với bao kỷ niệm. Có vui k khi k còn đc cùng nhau đùa giỡn, hò hét. Và có vui k khi rồi những vui buồn ấy sẽ trở thành kỷ niệm
"Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu đâu
Giờ mới thấy hoa có mầu nỗi nhớ
Tím miên man, tím cùng thời gian đang căng nghẹn thở
Của mùa thi mỗi lúc mỗi gần."
Sắp chia tay rồi mới thấy:
cô chủ nhiệm sao hiền thế
thằg ngồi bên cạnh sao đág ghét thế
lớp mình sao vui đến thế
nhìu đứa 12 rồi mà trẻ con qá chừg
"Có người bạn đến phút cuối mới thành thân
Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ
Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ
Hồi hộp đưa - hồi hộp đợi… chợt thở phào."
Phải chi thời gian có thể dừng lại, 1 lần thôi để ta biết trân trọng khoảng khắc này
Phải chi, thời gian có thể quay ngược lại để ta có thể hết hình với bạn bè
Thời gian ơi, làm ơn đừng hối hả nữa !
Ngày mai, mỗi đứa một nơi, hòa mình vào sự tấp nập của dòng đời
Ngày mai, sẽ chẳng còn có dịp gặp lại đầy đủ các thành viên của lớp, sẽ chẳng bao giờ có lại cái không khí của phòng học những buổi đến trường, của những buổi đi chơi ngày xưa, tất cả sẽ đi sâu vào dĩ vãng
Mái trường xua vẫn thế, hàng phượng vĩ vẫn sẽ làm nghĩa vụ cho những mùa hè sau, tiếng gọi "Thầy ơi, cô ơi" vẫn sẽ bật ra từ của miệng của những đứa trẻ, tiếng cười đùa vui vẻ vẫn làm náo loạn cả một góc sân trường......Tất cả, chúng ta đều có thể hồi ức lại
3 năm trôi qa, k pải là thời zan dài nhưng đủ để tất cả mọi người hiểu đc rằng thời học sinh vui và ý nghĩa đến như thế nào. Lớp có đến 54 người lận mà, mỗi người mỗi tính, mỗi người mỗi ý, k vừa lòng nhau là chuyện có thể xảy ra. Nhưng D nghĩ đây là thời zan cuối cùng rồi, cuối cùng đủ để tha thứ, để bỏ qa tất cả mọi xích mích hiểu lầm từ trước tới giờ, cuối cùng để trở lại là 1 lớp đoàn kết dù 3 năm qa có xảy ra những chuyện gì. Hy vọng sẽ lại thấy lớp mình đoàn kết như hôm đi trại, hy vọng lớp mình sẽ lại vui như hôm đi trại, đã có cơ hội để lớp mình trở lại là 1 tập thể đoàn kết mà, tại sao k giữ lấy. Còn bao nhiêu thời gian nữa đâu mà pải cố chấp, pải giữ lấy cái tôi của mình, hãy thử mở lòng mình ra thì sẽ thấy lớp mình ai cũng vui, cũng thú vị hết . D chúc mọi người thật thành công trên con đường của mình. Yêu A11